“Ngươi nói rất đúng, nhưng không hiểu sao trong lòng ta cứ cảm thấy không yên.”
“Ngươi đừng bị tên họ Thạch hù dọa. Ta suy nghĩ kỹ rồi, hắn đang chơi kế nghi binh, tâm lý chiến.” Chiêm Triệu Đường tự cho rằng mình đã khám phá mưu kế của Thạch Chí Kiên.
“Bây giờ chúng ta phải làm sao?”
“Làm sao? Hắn không phải mê nữ minh tinh sao? Ngươi tìm mấy người quen bị nhiễm bệnh đưa sang, để hắn sung sướng. Một tên Hồng Kông mà cũng dám làm mưa làm gió ở đây, chán sống rồi.”
Chiêm Triệu Hanh cười nói: “Đại ca, chiêu này của ngươi vô cùng lợi hại. Bây giờ ta đi làm ngay, nhất định phải để tên họ Thạch kia thoải mái đến chết. Đúng rồi, bên phía hải quan ta đã giải quyết. Chiều nay ngươi có thể trực tiếp đến đó. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, chúng ta sẽ nuốt số hàng của tên họ Thạch.”