Trần Kỳ Lễ cười khổ: “Ta đã xem báo rồi, nói thật, giật cả mình, hoàn toàn không thể tin được đó là ngươi.”
“Cũng không còn cách nào, vì tuyên truyền, lần này ta không quan tâm được nhiều thứ. Sao, kỹ năng diễn xuất của ta tốt chứ?”
“Ha ha, chỉ có từng đó thôi mà đã xuất quỷ nhập thần rồi. Nếu ta không quen biết ngươi, sợ rằng cũng sẽ bị ngươi lừa.”
“Bất đắc dĩ mà thôi.” Thạch Chí Kiên cầm điện thoại thở dài: “Người thật thà thuần phác giống như ta, nhất định phải đóng vai nhà giàu mới nổi, tính khiêu chiến rất lớn. Cũng may mà ta đã hoàn thành nhiệm vụ.”
Đới Phượng Ny ở bên cạnh trợn trắng mắt. Thật thà thuần phác? Bốn chữ này dùng trên người nào cũng được nhưng duy nhất không dùng trên người Thạch Chí Kiên.