“Ha ha, ta thật sự quá thông minh.” Đới Phượng Ny cười đến run vai, sau đó dùng tay quệt mũi của mình một cái.
Trần Diệu Thái đi theo bên cạnh nàng không khỏi kinh ngạc: “Đới tiểu thư, ngươi có chuyện gì vui vậy? Ngươi có thể nói ra để mọi người cùng nhau chia sẻ.”
Đới Phượng Ny quay sang nhìn Trần Diệu Thái, vỗ vai của hắn: “Trẻ con không nên biết nhiều, nhất là chuyện của người lớn.”
Trần Diệu Thái mắt trợn trắng, cảm thấy vị Đới tiểu thư này thay đổi quá nhanh. Khi cần hắn thì mở miệng một tiếng đại hiệp huynh, hai tiếng đại hiệp huynh. Khi không cần thì coi hắn như con nít.
Mẹ kiếp, rốt cuộc là ai nhỏ tuổi hơn ai?