Hộp đêm Ginza, trong phòng riêng.
Akio Morita vừa rời đi, Thạch Chí Kiên lại ném một hạt điều vào miệng. Lúc này, cánh cửa phòng bị người ta đẩy ra. Mitsuko Yamada tươi cười bước vào: “Chúc mừng ngươi lại đàm phán được một vụ làm ăn lớn.”
Thạch Chí Kiên rót cho nàng một ly rượu: “Chúng ta cùng nhau chúc mừng thôi.”
Hai người nâng ly cụng một cái. Thạch Chí Kiên nói: “Khi chúng ta có được số tivi kia, chúng ta sẽ tách nó ra. Cái mà chúng ta muốn là các thành phần bán dẫn bên trong. Với những linh kiện này, chúng ta có thể sản xuất ra những chiếc máy nghe nhạc bằng lòng bàn tay. Còn nếu chúng ta mạo muội đặt hàng Sony, chúng ta nhất định sẽ bị hắn tống tiền.”
“Ngoài ra, màn hình của những chiếc tivi này có thể tháo rời và bán cho Toshiba hoặc Panasonic với giá rẻ! Các bảng mạch, loa và các bộ phận khác cũng có thể bán cho bọn hắn luôn. Bọn hắn là người hợp tác với chúng ta, bọn hắn nhất định sẽ vui vẻ mua lại những thứ này với giá rẻ.”