“Ngươi nói vậy là có ý gì?"
“Cố ý hại ta? Ngươi biết rõ ràng Mitsuko Yamada sẽ gặp nguy hiểm, còn để ta đưa nàng về.”
Thạch Chí Kiên chỉ vào đầu Đới Phượng Ny: “Ta đang nghi ngờ không biết nơi này của ngươi có bệnh hay không? Rõ ràng ngươi đòi đi, bây giờ lại trách ta?”
“Ta mặc kệ, là ngươi cố ý.” Đới Phượng Ny chu miệng nói: “Tóm lại ngươi phải bồi thường cho ta.”
Thạch Chí Kiên bó tay, một tay cắm vào túi quần, một tay gạt tàn thuốc: “Bồi thường thế nào?”