Đới Phượng Ny ở đằng sau kêu to: “Này này này, các ngươi báo cảnh sát giùm chứ. Thấy chém người thì bỏ chạy như vậy, cũng không biết đến cứu người, trách không được cả đời các ngươi chỉ làm ăn mày. Mẹ kiếp.”
Đúng lúc này, cửa xe của một chiếc taxi mở ra. Một nam nhân gầy gò mặc đồ đen bước xuống. Hắn dùng con mắt giống như cú đêm nhìn cảnh tượng đằng trước: “Đám người mà Okamoto tiên sinh phái đến là loại người gì thế? Đúng là phế vật, ngay cả hai nữ nhân cũng không thu thập được.”
Người áo đen biệt danh Dạ Xoa lên tiếng, sau đó chậm rãi bước về phía Lương Hữu Tài.
Lương Hữu Tài vẫn đang dùng nắp thùng làm tấm chắn chơi trò gõ thùng với một tên gia hỏa đang vung gậy bóng chày.
Đới Phượng Ny nhì thấy người áo đen bước xuống xe đi về phía Lương Hữu Tài, lập tức nhắc nhở hắn: “Tên mập cẩn thận chút. Đằng sau có người.”