Sau khi Thạch Chí Kiên bước vào phòng, lúc này hắn mới hiểu vì sao Tô Ấu Vi lại nhìn hắn bằng ánh mắt quái dị như vậy. Trên bàn là một cái vali màu đen, lúc này vali đang mở ra, bên trong là mấy chục xấp tiền mặt dày. Một cái vali này tối thiểu cũng phải ba triệu.
Thạch Ngọc Phượng đang ngồi trước bàn ăn, miệng ngậm điếu thuốc lá nữ nhưng chưa đốt, chỉ run rẩy nơi khóe miệng của nàng. Lúc này, nàng đang nhìn xấp tiền kia, ánh mắt tỏa sáng.
“Ngọc Phượng tỷ, Thạch tiên sinh về rồi.” Tô Ấu Vi thấy Thạch Ngọc Phượng ngồi bất động trên ghế, vội lên tiếng nhắc nhở.
Lúc này Thạch Ngọc Phượng mới giật mình, chỉ vào số tiền trên bàn, nói: “A Kiên, ngươi có biết ở đây bao nhiêu tiền không?”
“Ba triệu.” Thạch Chí Kiên rót cho mình một ly nước.