Bốp một tiếng.
Lam Cương đập khẩu súng xuống bàn.
“Đến lúc đó đừng trách đạn của ta không có mắt.”
Đám người Quá Giang Long nói cũng không nói ra được. Bọn hắn vạn lần không ngờ đến Lam Cương lại chơi chiêu này với bọn hắn, dùng việc ăn lẩu để bọn hắn thể nghiệm cảm giác khi bị cảm cúm.
Đồng thời cảm giác này quả nhiên khó chịu chết người.