“Ồ, nơi này đẹp quá. Ngươi nhìn kìa A Kiên, nữ sĩ kia đang mặc chiếc váy dạ hội Milan phiên bản giới hạn năm nay! Nó có giá gần chục nghìn đô la Hồng Kông, thực sự rất sang trọng!”
Thạch Ngọc Phượng cảm thấy hoa mắt, ánh mắt thỉnh thoảng lại đảo qua người những tiểu thư giàu có danh tiếng. Điều quan trọng nhất của nàng bây giờ chính là phẩm vị. Nàng muốn rửa sạch mùi nghèo khó trên người mình do Thạch Giáp Vĩ mang đến.
Thạch Chí Kiên có chút không thích ứng với sự thay đổi “đột ngột” này của chị mình, thật không biết là tốt hay xấu nữa.
“A Kiên, ngươi có thể miễn phí thưởng thức sâm panh ở đây nhưng ngươi đừng nên uống nhiều quá, sẽ bị người ta xem thường đấy, còn nói chúng ta không có trình độ. Chỉ cần cầm một ly lắc lư trong tay là được.”
Thạch Ngọc Phượng bắt đầu dạy bảo Thạch Chí Kiên làm thế nào để trở thành người thượng lưu.