Nữ tu Emma vừa bực vừa buồn cười. Mấy nha đầu này không biết giữ mặt mũi gì cả, nghe có ăn có uống là tất cả đều giơ tay.
Thạch Chí Kiên cảm thấy rất vui, không ngờ chuyện tiến hành lại thuận lợi như vậy.
Lúc này, những nữ hài của ban ca đoàn lại không vui.
Các nàng hâm mộ người của đội múa có thể luyện múa trong căn phòng lớn, hâm mộ đối phương có thể ăn đùi gà, uống nước hoa quả, lại càng hâm mộ đối phương có thể ra ngoài nhìn thấy thế giới nhiều màu sắc.
“Thạch, Thạch tiên sinh, đúng không?” Nữ hài của ban ca đoàn rụt rè giơ tay lên: “Ngươi chỉ cần biết múa thôi sao? Chúng ta biết hát, không biết ngươi có cần không?”