“A Kiên, ta đến chúc mừng lễ động thổ của ngươi, ngươi không ngại chứ?” Hoắc lão đại mỉm cười tiến lên.
Thạch Chí Kiên vội vàng tiến lên: “Làm sao có chuyện ngại chứ? Hoắc bá bá có thể nể mặt như vậy, ta cầu còn không được.”
Thạch Chí Kiên nói xong, hắn nhìn thoáng qua Hoắc đại thiếu đi theo bên cạnh: “Hoắc thiếu, tốt xấu gì ngươi cũng là đối tác của công ty bất động sản. Sáng sớm ngươi không giúp ta thu xếp hoạt động, lại lười biếng lúc này mới đến?”
Giọng điệu của Thạch Chí Kiên tràn ngập sự trách cứ. Hoắc đại thiếu cũng ngại, dùng tay gãi đầu: ‘Ta cũng muốn đến sớm nhưng mà…” Nói xong, hắn nhìn qua Hoắc lão đại.
Trong lòng Hoắc lão đại cảm thấy rất vui.