Hàng ghế đầu của vũ trường.
Chỗ ngồi VIP.
“Này, ngươi đừng đi qua đi lại được không? Nếu chẳng may đại nhân vật kia đến, ngươi lại không thấy tăm hơi, lúc đó ta sẽ khó xử lắm.” Từ tam thiếu trái ôm phải ấp, có chút men say đẩy mấy tiếp viên bồi rượu ra, nói với Thạch Chí Kiên vừa mới ngồi xuống bên cạnh.
“Ta đi làm chút chuyện, ngươi đừng có căng thẳng như vậy. Ngoài ra, ngươi lo mà để ý đến ngươi trước đi.” Thạch Chí Kiên lấy khăn tay đưa cho Từ tam thiếu: “Mau lau vết son môi trên mặt đi.”
“Có sao? Nữ nhân bây giờ phóng túng quá, cứ sà vào lòng ta, còn hôn lên mặt của ta nữa.” Từ tam thiếu nhận khăn tay Thạch Chí Kiên đưa cho, lau gương mặt bên trái thật mạnh.