“Nàng có phải kẻ ngu không nhỉ?”
Hai phu nhân nhìn nhau rồi vội vàng tránh đi.
Tô Ấu Vi thấy các nàng rời đi, lúc này mới thở phào một hơi, dùng tay kéo kéo dây áo của mình, sợ chúng trượt xuống lần nữa. Sau đó, nàng dùng tay quạt quạt vào mặt, cảm thấy trong người nóng khô, lại quay sang chỗ khác, hai tay cầm ly nước đá uống một hớp thật to.
“Excuse me!” Bàng Quan Anh chào bằng tiếng Anh, bước chân như mèo, bộ dạng phong tao bước đến trước mặt Tô Ấu Vi.
Tô Ấu Vi giật mình, vội vàng đứng lên, lịch sự cúi chào Bàng Quan Anh: “Xin chào.”