Thanh niên nhã nhặn tên Bàng Quan Anh, gia đình làm nghề dệt may. Cha của hắn tên Bàng Bách Xuyên, rất nổi tiếng trong ngành may mặc với biệt danh Dệt Đại Vương tiếng tăm lừng lẫy Hồng Kông.
Nhà họ Bàng có nhà máy ở đường Kha Sĩ và đường Nathan, đồng thời còn có rất nhiều mối quan hệ hợp tác với công ty của Lý Giai Thành. Bàng Quan Anh thích chơi bời lêu lổng, uống rượu tán gái, tự cho mình là hoa hoa công tử.
Trang Gia Tuấn không hề coi trọng người này chút nào. Tuy nhiên, Bàng Quan Anh lúc nào cũng đi theo đằng sau nịnh bợ hắn, khiến cho Trang Gia Tuấn cảm thấy lòng hư vinh của mình được thỏa mãn đầy đủ.
Bàng Quan Anh luôn biết nhìn mặt mà nói chuyện. Hắn nhìn thấy lông mày của Trang Gia Tuấn giãn ra, hắn lập tức biết được đối phương đang cao hứng. Nếu hắn hầu hạ tốt vị Trang thiếu này, khả năng sẽ giúp được gia đình kiếm được không ít chỗ lợi, nhất là về phương diện hợp tác.
Vì thế, Bàng Quan Anh lại càng ra sức nói: “Nói thật, Trang thiếu, tại sao bây giờ ngươi không qua chào hỏi tên Thạch Chí Kiên kia? Ở đây có nhiều ký giả truyền thông như vậy, rất uy phong.”