“Không phiền phức đâu.” Thạch Chí Kiên nói: “Không hề phiền phức chút nào. Nếu huân tước có thể giải quyết đám giám đốc ngoan cố, phí di chuyển, còn có địa điểm di chuyển, ta có thể giúp ngươi giải quyết.”
“Sao?” Lần đầu tiên Lawrence Kadoorie ngây ra.
Ngay cả Michael Kadoorie cũng không nhịn được nhìn về phía Thạch Chí Kiên, không rõ hắn lấy sự tự tin này ở đâu ra.
Thạch Chí Kiên cầm lấy bình trà tự rót cho mình một chén trà, sau đó nhấp một ngụm rồi nói: “Nói thật, Lawrence tiên sinh, thật ra nếu lần này ta không làm mấy chuyện ruồi bu như thế, quý công ty chậm nhất cũng sẽ chuyển đi trong một hai năm tới. Ta chỉ cần kiên nhẫn chờ đợi là được.”
Lawrence Kadoorie sắc mặt luôn bình thản không khỏi thay đổi.