Nhìn vào một bàn món ngon, “chủ nhân” bữa tiệc tối nay Đới Phượng Niên mang theo tâm trạng phức tạp bước vào phòng. Hắn lạnh lùng nhìn lướt qua rồi nhìn Thạch Chí Kiên và Từ Thế Huân Từ tam thiếu.
Từ tam thiếu cởi áo khoác Armani của mình một cách rất tự tin, đưa nó cho Jenny xinh đẹp rồi cởi chiếc đồng hồ vàng Rolex mà hắn đang đeo cho Judy trang điểm lộng lẫy, cuối cùng hắn tháo cà vạt đưa cho Angela đang chờ một bên. Lúc này, hắn mới dùng ngón tay chỉ một bàn đầy rượu thịt, nói với Đới Phượng Niên: “Đới đại thiếu, ta giúp ngươi chuẩn bị những thứ này, ngươi có hài lòng không?”
“Hài lòng, tại sao ta lại không hài lòng chứ?” Đới Phượng Niên cố nặn ra nụ cười. Bị người khác xem như kẻ ngốc mà làm thịt, làm sao hắn nhìn không ra chứ?
“Nếu đã hài lòng, ngươi cứ ngồi xuống, có gì lát nữa hãy nói. Bây giờ chúng ta dùng chút rượu thịt đã.” Từ Thế Huân nói xong, hắn ngồi xuống đầu tiên.
Thạch Chí Kiên ra hiệu mời Đới Phượng Niên. Đới Phượng Niên cũng tìm chỗ ngồi xuống.