“Còn không mau xin lỗi Hỏa Thỉ ca đi.”
Hai nam nhân bên cạnh chống nạnh, cáo mượn oai hùm nói.
“Bảo ta xin lỗi hắn à? Nằm mơ đi.” Thanh niên tóc dài tên Trần Huy Mẫn khinh thường phun nước bọt xuống đất.
“Tất cả mọi người đều làm công ăn lương. Hắn ỷ mình là quản lý thì muốn đùa giỡn con gái nhà người ta sao, lại còn bóp mông người ta nữa. Loại khốn kiếp như vậy, ta gặp một lần sẽ đánh cho một lần.”
“Ta đùa giỡn với nữ hài kia thì có liên quan gì đến ngươi. Ngươi đừng tới đây, nếu tới, ta gọi người đấy.” Hỏa Thỉ thấy Trần Huy Mẫn từng bước một đến gần, không nhịn được lùi lại, miệng quát lớn.