Thạch Chí Kiên ngẩn người: “Asam à? Rất hân hạnh được biết ngươi.”
Thạch Chí Kiên khách sáo và khiêm tốn như vậy khiến lá gan của Asam lớn hơn không ít: “Thạch tiên sinh, ta nghe từ miệng Amir nói ngươi rất anh tuấn bất phàm, ngọc thụ lâm phong…”
“Nói điểm chính đi.”
“Ta có thể giúp ngươi lau bảng hiệu. Chỉ cần ngươi trả cho ta năm mươi đô la một tháng là được.”
Thạch Chí Kiên cười hỏi: “Ngươi quen với Amir à?”