Cạch. Cửa phòng mở ra. Một nữ nhân làn da ngăm đen, khí sắc tiều tụy thò đầu ra. Đằng sau nàng còn có một bé trai đang mở to cặp mắt nhìn ra bên ngoài.
“A, là chị, là chị đúng rồi.” Đứa bé từ đằng sau nữ nhân bổ nhào vào lòng của Tô Ấu Vi.
“Em trai.” Tô Ấu Vi ngồi xổm xuống, như muốn khóc lên.
“Vị này là Thạch tiên sinh, là người tốt.” Đại Hải thúc trịnh trọng giới thiệu Thạch Chí Kiên cho nữ nhân, thậm chí còn nhấn mạnh hai chữ người tốt.
Lại còn nói Thạch Chí Kiên là ông chủ của Tô Ấu Vi, mở nhà máy trên đất liền, Tô Ấu Vi đang làm công trong nhà máy của hắn.