Lầu hai của rạp hát, một nam nhân khoảng bốn mươi tuổi mặc vest mang giày da đứng bên trên quan sát toàn bộ rạp hát.
Một thanh niên tóc chia bảy ba bên cạnh nói với hắn: “Ông chủ Lý, tiệc tất niên sắp bắt đầu, ngươi có muốn lên nói vài câu trước hay không?”
Nam nhân trung niên lắc đầu: “Không cần đâu, mọi người ăn vui vẻ, chơi vui vẻ là được rồi. Ta xuất hiện sẽ khiến mọi người mất hứng.”
“Ông chủ Lý, ngươi đúng là biết quan tâm công nhân.”
“Công nhân mà, kiếm tiền không dễ, cuối năm để mọi người vui vẻ cũng tốt.” Nam nhân trung niên nói xong, dừng một chút hắn nói tiếp: “Đúng rồi, Gia Tuấn, sau này không có người ngoài, ngươi gọi ta là anh rể là được, không cần gọi ông chủ Lý, nghe xa cách quá.”