“Đầu tiên, về vụ cháy lớn xảy ra ở khu trung tâm Luân Đôn tối qua, theo điều tra sơ bộ của cảnh sát chúng ta, là có người cố ý phóng hỏa, hơn nữa, nghi phạm đã được xác định!”
“Về vụ thứ hai, vụ nổ súng ở hộp đêm, cũng có liên quan đến vụ phóng hỏa trên, sau khi cảnh sát chúng ta nhận được tin báo đã phái lực lượng xuất phát bắt giữ nghi phạm, nên mới xảy ra vụ nổ súng ở hộp đêm! Nhưng xin mọi người yên tâm, cảnh sát hoàng gia đế quốc Anh của chúng ta luôn dũng cảm, trong trường hợp đảm bảo an toàn tính mạng và tài sản của người dân, nhất định sẽ bắt được nghi phạm!”
Đạo Cách Lạp Tư nói xong những lời này, trong lòng đã chột dạ toát mồ hôi lạnh, sợ rằng đám phóng viên truyền thông chết tiệt này tiếp tục truy hỏi, ai ngờ sợ cái gì thì cái đó lại đến.
“Ý anh là cảnh sát các anh vẫn chưa bắt được nghi phạm đúng không?” Một nữ phóng viên xinh đẹp có đôi mắt xanh hỏi. “Anh nói không có thiệt hại về người và tài sản, nhưng chúng tôi lại nhận được tin ít nhất có mười ba người bị thương nhập viện, hơn nữa kho hàng đó bị thiêu rụi, còn hộp đêm cũng bị đập phá — xin hỏi, ai sẽ chịu trách nhiệm về việc này?”
Đạo Cách Lạp Tư nhìn nữ phóng viên, suýt chút nữa thì chửi thẳng mặt, “Xin lỗi, cho hỏi cô ở đài báo nào?”