Đám lễ tân ở cửa đâu đã thấy một người Hoa nào kiêu ngạo như vậy, tức thì không dám ngăn cản, cũng không dám nói gì!
May mà lúc này Slocq, đại lão của thương hội, đi ra khỏi câu lạc bộ, tự mình ra đón Nhan Hùng.
Slocq thấy Nhan Hùng kiêu ngạo như vậy, cũng sửng sốt một chút, người Anh chúng ta vốn coi trọng phong độ quý ông, dù có tiền cũng rất khiêm tốn, đâu có thấy Nhan Hùng kiêu ngạo như vậy?
Nhưng cũng chỉ sửng sốt một chút, Slocq phục hồi tinh thần, bước nhanh lên trước, đưa tay ra nói: “Ngài Nhan Hùng phải không? Tôi là George Slocq của thương hội London!”
Nhan Hùng thấy một tên Tây Dương mặt cười như hoa đến gần mình, còn nói mình là Slocq, lập tức cũng đưa tay ra nói: “Chào ngài, tôi chính là Nhan Hùng!”