Hồ Tuấn Tài dùng tay vuốt lại kiểu tóc bổ luống, quát: “Ta cũng đã nói nhiều lần rồi, Marilyn, ngươi đừng quá để ý đến nhan sắc của ta! Mặc dù ta biết mình rất đẹp trai, nhưng ngươi nói như vậy sẽ rất nông cạn!”
Marilyn lập tức cúi đầu như làm sai chuyện gì, “Xin lỗi ông chủ! Ta lại khiến ngươi thất vọng rồi!”
“Ngươi không sai! Sai là ở ta! Lúc đầu ta hỏi ngươi tốt nghiệp trường gì, ngươi nói là Oxford. Ta còn tưởng là đại học Oxford của Anh, không ngờ lại là trường nông nghiệp Oxford Busan của các ngươi! Mà chuyên ngành của ngươi lại là chăn nuôi!”
Marilyn chu miệng nói: “Lúc đầu ngươi cũng không hỏi kỹ ta! Ta nói đều là thật mà!”
“Cho nên ta mới sai!” Hồ Tuấn Tài trừng mắt liếc nhìn Marilyn, “Còn nữa, sau này đừng chu miệng! Ngươi làm như vậy là muốn ta thương hại ngươi, hay là cảm thấy mình đủ đáng yêu?”