“Theo tập tục, lì xì là không thể thiếu! Nhân dịp này chúc mừng Thạch sinh cùng ba vị tân nương tân hôn hạnh phúc, đại cát đại lợi!”
“Ngươi xem ta kìa, suýt chút nữa quên mất chuyện này!” Bách Lý Cừu vỗ đầu nói: “Ngay cả Thiệu tiên sinh cũng chuẩn bị lễ vật, sao ta có thể tay không mà đến? Thạch thân mến, ta cũng đã chuẩn bị một món quà cho ngươi, mong ngươi đừng chê!”
Nói xong, chỉ thấy Bách Lý Cừu vẫy tay ra hiệu, Trần Chí Siêu và Nhan Hùng bưng một cuộn thư họa tiến lên.
“Với tư cách là người Anh, ta không hiểu rõ lắm về lễ nghi của các ngươi, đặc biệt là không biết nên tặng quà gì trong lễ cưới như thế này thì mới phù hợp! Vì vậy ta tự ý quyết định, viết một bức thư pháp tặng cho Thạch tiên sinh ngươi!” Thần sắc Bách Lý Cừu đắc ý nói, “Người đâu, mở bức thư pháp mà ta tự tay viết tặng Thạch tiên sinh ra!”
Hiện trường lại một lần nữa ồn ào-—