“Thật ngại quá, Thạch tiên sinh. Ta còn chuyện cần làm, không thể nói chuyện với ngươi được nữa.” Người trẻ tuổi áy náy nói.
“Không sao, không biết trưa nay ngươi có rảnh không. Ta ở quán cafe Nguyệt Lượng Đảo chờ ngươi.”
“Cái này… ta không thể biết được thời gian quay phim chính xác.”
“Không sao, ta chờ ngươi. Nếu ngươi rảnh thì chạy sang.” Thạch Chí Kiên mỉm cười nói.
Người trẻ tuổi đáp: “Vậy thì tốt, ta sẽ cố hết sức.”