Thạch Chí Kiên từ phía sau ôm lấy Tô Ấu Vi, dùng tay nắm chặt tay của nàng, cầm bút máy nhẹ nhàng viết chữ lên tờ giấy trắng.
“Để mau chóng giúp ngươi biết chữ, từ hôm nay trở đi, mỗi ngày ta dạy ngươi viết một bài thơ Đường. Điều này không chỉ nâng cao khả năng đọc viết của ngươi mà còn giúp ngươi gia tăng kiến thức, đồng thời trau dồi tình cảm.”
Tim của Tô Ấu Vi đang đập mạnh, hoàn toàn không nghe thấy Thạch Chí Kiên nói cái gì.
Huống chi, khi Thạch Chí Kiên nói chuyện, hơi thở của hắn nhẹ nhàng phả vào mặt của nàng, khiến gương mặt của Tô Ấu Vi trở nên nóng hổi.
Trong lúc cả người Tô Ấu Vi mềm nhũn, thần hồn điên đảo, đột nhiên cửa phòng làm việc được đẩy ra, một người xông vào.