Baldur càng chửi càng hăng, đám bảo vệ càng không dám ra tay.
Theo bọn họ, Baldur hung hăng như vậy, chắc chắn là có chỗ dựa.
Trong lúc đám bảo vệ bất lực, thì...
“Baldur, anh bạn già, thật sự là ngươi sao? Có phải ta hoa mắt rồi không?” Kim Sam Bong thượng tá Kim vội vàng chạy ra khỏi câu lạc bộ, diễn xuất xuất thần. Vừa ra khỏi cửa, hắn đã giả vờ kinh ngạc, sau đó dụi mắt, nhìn Baldur như thể nhìn thấy nhân vật ghê gớm nào đó.
Baldur sắp khóc: “Kim huynh. Cuối cùng ngươi cũng ra rồi. Ta nói với bọn họ ta là bạn của ngươi, bọn họ không tin, còn bảo ta cút.”