Nếu là trước kia, nhìn thấy Thạch Chí Kiên dùng tiền vung tay quá trán, Thạch Ngọc Phượng chắc chắn sẽ quở trách. Lúc này, Thạch Ngọc Phượng lại không phản đối, chỉ nói với Xú Ngư Minh: “Nếu ngươi còn không lấy, ta sẽ xử ngươi đấy. Hôm khác, ta lại mời mọi người uống rượu.”
Xú Ngư Minh vội nhét tiền vào trong túi: “Ngọc Phượng tỷ ngươi không lên tiếng thì thôi, ngươi mở miệng ra là lại thối như vậy. Vậy Xú Ngư Minh ta dẫn mọi người đi uống rượu trước. Ai muốn uống rượu thì đi theo ta.”
Dưới sự hô hào của Xú Ngư Minh, mọi người đang vây quanh cửa nhà họ Thạch đã vui vẻ rời đi.
Thạch Chí Kiên lại móc một trăm đô la Hồng Kông đưa cho bà Ba Chu, cảm ơn bà đã chăm sóc Bảo Nhi giùm.
Bà Ba Chu sống chết cũng không chịu nhận, nói nếu bà nhận số tiền này sẽ bị tổn thọ. Bình thường Thạch Ngọc Phượng đã giúp bà rất nhiều, bà chẳng qua chỉ làm chút chuyện nhỏ mà thôi.