Gương mặt Phùng Anh hiện lên sự hung ác. Hắn vặn cổ, đột nhiên tiến lên. Bịch bịch, hắn đá hai thám viên hai cái.
Hai thám viên đang mở còng tay cho Thạch Ngọc Phượng, đột nhiên bị Phùng Anh đạp cho một cái, không khỏi lảo đảo, thiếu chút nữa ngã sấp xuống.
“Các ngươi làm cái gì vậy? Có bị nhầm hay không? Người ta bảo các ngươi thả, các ngươi lập tức thả? Nơi này là Loan Tử, là đồn công an. Ta mới là cấp trên của nơi này, mắt của các ngươi bị mù à?”
Hai thám viên kinh ngạc nhìn Phùng Anh đột nhiên trở mặt, bị Phùng Anh mắng cho xối máu đầu.
Nhan Hùng không ngờ Phùng Anh dám ngăn cản, hắn giận không kềm được, chỉ vào chóp mũi Phùng Anh: “Đại Đầu Anh, ngươi nói vậy là có ý gì?”