“Nhìn thấy càng tốt.” Ánh mắt Lợi Tuyết Huyễn khinh thường: “Người trên đời này đều thích đeo mặt nạ làm người. Ta muốn cho tất cả mọi người biết, đắc tội Lợi Tuyết Huyễn ta, kết cục sẽ rất thảm.”
Lý Giai Thành bất đắc dĩ lắc đầu: “Nếu là trước kia thì cũng thôi đi, nhưng bây giờ chúng ta là cộng đồng. Liên minh thép có thể được Toàn Quyền công nhận hay không là ở tối nay, vẫn nên ít gây chuyện thị phi thì tốt hơn.”
Ánh mắt Lợi Tuyết Huyễn lộ ra vẻ khinh thường: “Ta còn tưởng rằng ông chủ Lý là vì quan tâm ta, thì ra là vì lợi ích của bản thân.”
Lý Giai Thành nhún vai: “Tùy ngươi nói thế nào cũng được. Tóm lại, bây giờ chúng ta ở trên cùng một con thuyền, mọi chuyện ngươi phải lấy đại cục làm trọng.” Lời nói của hắn lộ ra sự bất mãn.
Đối với Lý Giai Thành mà nói, lúc đầu sở dĩ hắn chịu khuất phục dưới trướng Lợi Triệu Thiên là bởi vì Lợi Triệu Thiên nắm giữ rất nhiều mạch máu kinh tế của Trường Giang Thực Nghiệp.