Nhưng bữa cơm này vẫn phải nể mặt. Thạch Chí Kiên và Hào cà thọt nói thế nào cũng đã từng quen biết. Hắn biết tính cách bướng bỉnh của đối phương. Nếu ngươi không nể mặt, đó chính là xem thường hắn. Làm không tốt, hắn sẽ gây ra mấy chuyện ngu xuẩn.
Tới gần giữa trưa, Thạch Chí Kiên dựa theo giờ hẹn rời khỏi nhà máy. Hắn ngay lập tức nhìn thấy chiếc Volkswagen màu đen của Hào cà thọt đang đậu gần đó. Lái xe Xà Tử Minh đang dựa lưng ở đầu xe hút thuốc chờ Thạch Chí Kiên.
Xà Tử Minh rất trung thành với Hào cà thọt. Bình thường ngoại trừ tán gái thì hắn cũng chẳng có sở thích gì khác.
Hai tiếng trước, Xà Tử Minh đang cặp kè với một nữ nhân đứng đường ở Quan Đường. Nữ nhân đó được xưng là hoa khôi Quan Đường, không phải nam nhân nào cũng tiếp. Lần này, Xà tử Minh mua cho nàng một sợi dây chuyền vàng, khiến cho nàng vui. Khi đó hắn mới dẫn được hoa khôi Quan Đường đi. Đáng tiếc, còn chưa làm ăn gì được, hắn đã bị Hào ca giục đến nhà máy ở Nguyên Lãng.
Nhìn thấy Thạch Chí Kiên, Xà Tử Minh vội vứt điếu thuốc, mỉm cười mở cửa xe mời Thạch Chí Kiên lên xe.