Một tuần sau, Thạch Chí Kiên thấy nhà máy sản xuất mì ăn liền đã đi vào quỹ đạo, công nhân bắt đầu thành thạo công nghệ hơn, khối lượng sản xuất tăng lên và tình trạng thiếu mì ăn liền ban đầu trên thị trường dần được giảm bớt.
Đồng thời, dưới sự hướng dẫn của ba kỹ thuật viên người Nhật, Thạch Chí Kiên đã chọn một số người biết chữ, thông minh và ham học để học cách bảo trì, sửa chữa những chiếc máy này từ ba kỹ thuật viên.
Thạch Chí Kiên suy nghĩ cẩn thận, ba kỹ thuật viên sớm muộn gì cũng phải trở về Nhật. Nếu không tận dụng cơ hội để học hỏi kỹ năng của bọn hắn, đến lúc đó máy móc hỏng hóc sẽ gặp phiền phức rất lớn.
Trong khoảng thời gian này, Thạch Chí Kiên bận rộn ở nhà máy đến mức không có thời gian quay về Thạch Giáp Vĩ. Sỏa Cường gửi tin tức từ Hoàng Trúc Khanh về, nói hắn đã tham gia bài kiểm tra thể lực và bắn súng tại trường cảnh sát, giành được kết quả xuất sắc, đứng vị trí thứ hai. Người đứng hạng nhất tên là Nhậm Đạt Vinh.
Lần này là Sỏa Cường viết thư, chữ viết bên trên xiêu xiêu vẹo vẹo, còn có rất nhiều lỗi chính tả. Sỏa Cường nói bây giờ hắn đang học viết chữ ở trường cảnh sát, một ngày học ba mươi chữ. Hiện tại hắn đã học được hai trăm chữ.