Ngoài ra, bản thân Thạch Chí Kiên còn là một ông trùm trẻ tuổi mới nổi ở Hồng Kông, tài sản trong tay lên đến hàng trăm triệu. Tuy rằng hắn vẫn chưa phải là đối thủ của Lợi Triệu Thiên, nhưng giống như sao chổi vươn lên ở Hồng Kông. Theo tốc độ này của hắn, sớm muộn gì cũng vượt qua những lão làng ở Hồng Kông, vượt qua cả ông trùm như Lợi Triệu Thiên.
Nhan Hùng cũng coi như hiểu ra tại sao Lợi Triệu Thiên lại tìm mọi cách cản trở và nhắm vào Thạch Chí Kiên. Một thanh niên tài giỏi tay trắng dựng nghiệp, tốc độ thăng tiến nhanh hơn tên lửa đang đuổi theo phía sau, tuyệt đối khiến người ta như có gai sau lưng, như hóc xương cá trong cổ họng!
Đó là nỗi sợ hãi đối với điều chưa biết!
"Thạch tiên sinh, ta đã làm theo lời ngươi bắt hết đám khốn kiếp này rồi! À đúng rồi, ba người này là Thập Nhị Hoàng Thúc của Hòa Hợp Đồ, cũng coi như lão đại một phương!" Nhan Hùng nghiêng người, để lộ đám người Mã Lưu Vương.
Ba người Mã Lưu Vương nhìn nhau, bất đắc dĩ phải tiến lên một bước, đồng loạt chắp tay chào Thạch Chí Kiên: "Xin chào, Thạch tiên sinh!"