“Kiên ca, nếu không ta về Hòa Ký gọi thêm anh em đến, chờ ngày mai tên khốn Tưởng Khôn đến cũng tiện ứng phó hơn.”
Thạch Chí Kiên nhìn thoáng qua Hồ Tu Dũng: “Có lòng rồi.”
Nói thật, lúc trước Thạch Chí Kiên ép Hồ Tu Dũng đảm nhiệm chức đội trưởng nhà máy cũng coi như tính kế hắn. Không ngờ lúc này Hồ Tu Dũng lại trượng nghĩa như vậy.
Hồ Tu Dũng gãi đầu: “Là do ta không tốt, không thể ngăn được đám người Tưởng Khôn.”
“Bọn hắn là cảnh sát, trong tay có súng, làm sao mà cản?” Thạch Chí Kiên vỗ vai Hồ Tu Dũng, an ủi một câu.