Lợi hại hơn nữa là bản thân hắn kinh doanh công ty Thần Thoại, liên quan đến thực phẩm đồ uống, giải trí bất động sản. Hiện tại, tài sản lên đến hàng trăm triệu, có thể nói là nhân trung long phượng.
Nhưng một nhân vật truyền kỳ như vậy lại sống ở một căn chung cư chật hẹp, lúc này lại còn đeo tạp dề, rửa ruột heo, xem ra còn rất vui vẻ, thật sự khiến A Lộc há hốc mồm kinh ngạc.
“Khụ khụ, xin lỗi. Cho hỏi ngươi là Thạch Chí Kiên Thạch tiên sinh phải không?” A Lộc bước đến, rất lễ phép hỏi.
Thạch Chí Kiên bỏ đoạn ruột heo đang quấn quanh tay vào chậu, rửa tay cười nói: “Đúng vậy, ta chính là Thạch Chí Kiên.”
“Vậy thì đúng rồi. Thạch tiên sinh, xin chào, ta là cấp dưới của Bao thuyền vương tiên sinh, lão gia nhà ta muốn mời ngươi tối nay đến nhà ăn cơm, mong ngươi có thể nể mặt.” A Lộc vừa nói vừa vội vàng lấy thiệp mời trong ngực ra, hai tay cung kính đưa cho Thạch Chí Kiên.