Bên ngoài phòng.
Thạch Ngọc Phượng áp tai sát vào cửa phòng em trai.
Mộc Qua đứng bên cạnh, nhìn Thạch Ngọc Phượng lén nghe em trai mình nói chuyện với Tô cô nương, không nhịn được hỏi: “Ngọc Phượng tỷ, hai người nói gì vậy, sao ngươi nghe chăm chú như thế?”
Thạch Ngọc Phượng trừng mắt nhìn Mộc Qua, sau đó đứng dậy kéo Mộc Qua sang một bên: “Ngươi nói to như vậy làm gì? Sợ người khác không biết ta đang lén nghe ở ngoài sao? Ta là người tốt, chưa bao giờ làm chuyện lén lút.”
Mộc Qua gãi đầu: “Vậy lúc nãy tỷ đang làm chuyện gì?”