Khi đoàn người Thạch Chí Kiên đến Hồng Kông, lúc này trời vừa rạng sáng.
Bến tàu vẫn đen như mực, chỉ có vài ngọn đèn câu cá.
Cách đó không, một chiếc xe đang đậu. Cửa xe mở ra, một nam nhân mặc sơ mi hoa dựa vào xe hút thuốc.
Trong đêm tối, tàn thuốc lá nhấp nháy trông rất quỷ dị.
Thạch Chí Kiên cùng với ba người Hào cà thọt bước đến chỗ chiếc xe, cách thật xa đã gọi: “Tế Cửu ca, vất vả cho ngươi rồi, trời tối như vậy mà vẫn đứng canh ở đây.”