“Không sai, nữ nhân điên nhặt thức ăn bỏ đi ở đống rác là chị của ta đấy. Là nữ nhân đã bị ngươi bán sau khi cưỡng hiếp. Chồng của nàng bị ngươi hại chết. Con của nàng bị ngươi bán đi Nam Dương. Ta là người thân duy nhất của nàng trên đời này đấy.”
Trương A Tuyền rốt cuộc không duy trì được sự tỉnh táo, nước mắt đầy mặt.
Cả người Chiêm Triệu Đường rơi vào sự hoảng sợ, mở to mắt không thể tin được nhìn Trương A Tuyền.
Hắn nằm mơ cũng không ngờ bên cạnh mình lại ẩn núp một kẻ thù như vậy, lại còn ẩn núp những ba năm.
Ba năm, hơn một ngàn ngày, làm sao hắn có thể chịu đựng được?