Tuyết đang rơi ngoài cửa sổ.
Đới Phượng Ny nằm trên giường, mín môi. Nàng chợt mở mắt ra, dường như nhớ đến điều gì đó, vội nhìn chung quanh, đôi mắt đẹp mở to đến căng tròn.
Cũng may, trên giường chỉ có một mình nàng. Nàng đang nằm mơ.
Nhưng giấc mơ đó quá kỳ lạ, làm sao nàng và tên khốn Thạch Chí Kiên kia…
“Không thể nào, tuyệt đối không thể nào. Trước giờ ta vẫn thích nữ, làm sao có chuyện chuyển sang thích nam nhân được?” Đới Phượng Ny lắc đầu. Nàng đứng phắt dậy từ trên giường.