Thấy William tiên sinh bước đến, giám đốc Fujiki không khỏi kích động xoa xoa tay. Hắn cảm thấy miệng ngậm điếu xì gà không được lịch sự cho lắm, lập tức bỏ điếu xì gà xuống, đứng nghiêm như một đứa bé nghe lời.
Vợ chồng Mitsuo Yamada, Meiko bên cạnh lại càng thận trọng, vội quay đầu nghiêm túc nói với Thạch Chí Kiên và Mitsuko Yamada: “Hai người nhớ phải chú ý. Tuyệt đối đừng nên ăn nói lung tung. William tiên sinh là giám đốc điều hành cấp cao của một công ty nước ngoài, là người mà cả đời ngươi chưa chắc đã gặp được, hiểu chưa?”
Thạch Chí Kiên và Mitsuko Yamada nhìn nhau cười một tiếng. Còn chưa kịp lên tiếng, Meiko đã quay đầu sang chỗ khác, chỉnh lại quần áo, nở nụ cười xán lạn, chuẩn bị dùng tư thái hoàn mỹ nhất để đón William tiên sinh.
Trên thực tế, người Nhật thời kỳ này rất sính ngoại, đối đãi với người Tây Dương chẳng khác nào đối đãi với cha ruột.
Huống chi thân phận của William không tầm thường. Mặc kệ là giám đốc Fujiki hay là vợ chồng Mitsuo Yamada, tất cả đều kích động ghê gớm, trong lòng cực kỳ căng thẳng.