“Chuyện gì vậy? Có phải mắt ta bị mờ hay không? Tại sao con trâu chết kia lại sống lại? Trần Diệu Thái thua rồi sao?” Đới Phượng Ny chấn kinh, không thể tin được nhìn cảnh tượng phát sinh bên dưới.
“Tiêu rồi, hết thật rồi, năm trăm đô la Mỹ của ta.” Lương Hữu Tài đau khổ lên tiếng.
“Bây giờ các ngươi đã hiểu thế sự khó liệu chưa, nhất là phương diện đánh cược.” Thạch Chí Kiên nói.
“Chẳng lẽ các ngươi đã biết trước Trần Diệu Thái sẽ thất bại?” Đới Phượng Ny khó tin nhìn Thạch Chí Kiên.
“Nếu ta nói đúng, ngươi có tin không?”