Thạch Chí Kiên không thích bi kịch. Hắn thích cuộc sống hài kịch tràn ngập niềm vui.
Mitsuko Yamada biết mình có chút thất thố, vội quay đầu sang một bên dùng mu bàn tay lau mắt, sau đó mỉm cười quay mặt lại hỏi Thạch Chí Kiên còn muốn đi đâu nữa không.
Thạch Chí Kiên không thích nữ nhân khóc, hắn cảm thấy bầu không khí tẻ nhạt, lập tức đứng lên: “Ta hơi mệt một chút, chúng ta về đi.”
Mitsuko Yamada nghe xong, gương mặt biến sắc, hoảng hốt bỏ đống hoa hồng trong tay xuống, chắp tay trước ngực: “Xin lỗi, Thạch tiên sinh, là ta quấy rầy tâm trạng của ngươi. Ta thành thật xin lỗi.”
Nói thật, Thạch Chí Kiên có chút chán ghét cách nói chuyện và lễ tiết của Nhật Bản, nhất là lời nói xin lỗi khi chưa biết rõ tình huống là gì, lại càng khiến cho hắn nghĩ không ra.