“Này, ngươi muốn chết sao?” Đới Phượng Ny nắm lấy tay của hắn, gương mặt hiện lên sự lo lắng: “Làm sao một mình ngươi có thể đối phó bọn hắn được? Ngươi nhìn cho kỹ, bọn hắn có dao đấy.”
Thạch Chí Kiên kinh ngạc quay đầu lại nhìn Đới Phượng Ny: “Ngươi đang quan tâm ta đấy à?”
“Có quỷ mới quan tâm ngươi. Ta sợ ngươi bị người ta chém chết, cuối cùng liên lụy đến ta.”
“Yên tâm đi, cuối cùng ai chết còn chưa nhất định.” Thạch Chí Kiên mỉm cười nói với nàng, sau đó hắn tiếp tục bước đến chỗ của Đao Ba Cường.
Đới Phượng Ny ở đằng sau hô: “Có cần ta báo cảnh sát cho ngươi không? Hay là gọi xe cứu thương? Còn không thì gọi xe tang? Mẹ kiếp, ngươi nói một câu đi.”