“Nói rất hay. Nhiếp tiểu thư, ngươi nhìn đi, đàn em của ta hiểu chuyện đến như vậy đấy, đưa ra điều kiện nhã nhặn đến cỡ nào. Ca hát, khiêu vũ là thứ mà ngươi am hiểu nhất đấy.”
“Ha ha ha.” Mọi người chung quanh đều cười to.
“Các ngươi nói cái gì?” Tiếu Nha Kiên và Khổ Lực Cường đều tức giận, không ngờ người của Lệ Trì dám nhục mạ Nhiếp Vịnh Đàn.
Nếu Nhiếp Vịnh Đàn chỉ là ca sĩ của vũ trường Bobo thì cũng thôi đi, nhưng bây giờ nàng là đại diện của vũ trường, là nữ chủ nhân của vũ trường.
Hai tay Nhiếp Vịnh Đàn nắm thật chặt, gương mặt lại càng lạnh lùng hơn, nghiến chặt hàm răng. Mấy sợi tóc do quạt trần thổi bay từ đằng sau ra đằng trước cũng bị nàng cắn giữa hàm răng.