Nước trà sao?
Không có.
Thạch Chí Kiên không nhịn được đưa tay lau vết ướt đưa lên mũi ngửi. Một mùi hương quái dị xông vào mũi.
Thạch Chí Kiên khẽ giật mình, lại nhớ đến bà điên Đới Phượng Ny cứ kẹp chặt chân trên ghế.
“Mẹ kiếp.”
Nước trà sao?
Không có.
Thạch Chí Kiên không nhịn được đưa tay lau vết ướt đưa lên mũi ngửi. Một mùi hương quái dị xông vào mũi.
Thạch Chí Kiên khẽ giật mình, lại nhớ đến bà điên Đới Phượng Ny cứ kẹp chặt chân trên ghế.
“Mẹ kiếp.”
Để có trải nghiệm đọc truyện tốt nhất, vui lòng tải xuống ứng dụng của chúng tôi để tiếp tục đọc chương này cùng với nhiều tính năng độc quyền khác.
* Ứng dụng miễn phí, không chứa quảng cáo
Quét mã QR để tải xuống ứng dụng
Trải nghiệm đọc truyện tốt nhất