Tả Kiều Trị và trưởng trấn Vương làm như không nhìn thấy ba người Thạch thái công, trực tiếp lướt qua bên cạnh, bước về phía Thạch Chí Kiên, ôm quyền chắp tay nói: “Thật ngại quá, quấy rầy Thạch tiên sinh rồi. Hôm nay bận quá, chúng ta còn chưa kịp trò chuyện với nhau.”
“Hy vọng Thạch tiên sinh cho chúng ta một cơ hội.”
Thạch Chí Kiên mỉm cười nói: “Mời ngồi.”
Tả Kiều Trị và trưởng trấn Vương không khỏi vui mừng, vội ngồi vào chỗ ba người Thạch thái công.
Biến cố đột ngột xảy ra khiến ba người Thạch thái công lúng túng không thôi.