Lợi Triệu Thiên mỉm cười đứng dậy, thuận tay cầm bật lửa đốt điếu xì gà, một tay đút vào trong túi quần, một tay kẹp điếu xì gà đi đến trước mặt Winzerton, nhìn thẳng vào mắt đối phương: “Chẳng lẽ ngươi quên mất tên khốn Thạch Chí Kiên kiếm tiền quay phim như thế nào à?”
Đầu tiên, Winzerton ngẩn ra, sau đó chấn kinh, đứng phắt dậy: “Ngươi nói là…”
“Không sai.” Lợi Triệu Thiên phả một làn khói vào mặt Winzerton: “Lúc trước hắn đã sử dụng một chiêu gọi là bỏ vốn đầu tư.”
Khi công ty điện ảnh Gia Hòa mới thành lập, bước đi liên tục gặp khó khăn, muốn quay phim nhưng lại không có tiền. Vì thế Thạch Chí Kiên đã sử dụng một chiêu của kiếp trước gọi là bỏ vốn đầu tư, gom được hơn một triệu từ tay những người mê Vương Vũ và Phan Anh Tử.
Ngay lập tức, kỳ tích này đã được ghi vào lịch sử phát triển điện ảnh Hồng Kông, và Thạch Chí Kiên trở thành nhà làm phim đầu tiên ở Hồng Kông dùng tiền của khán giả để làm phim.