Hoắc lão đại ho khan vài tiếng, lúc này mới khoát tay bảo Hoắc Chấn Đình không cần lo lắng. Hắn ngẩng đầu nhìn Thạch Chí Kiên: “Thạch tiên sinh nhìn còn rất trẻ. Xin hỏi nguyên quán của ngươi ở đâu?” “Ta là người Phiên Ngung.” Thạch Chí Kiên không chút do dự trả lời.
Hoắc lão đại khẽ giật mình rồi gật đầu: “Không ngờ chúng ta lại là đồng hương. Ta cũng là người Phiên Ngung.”
“Thật sao?” Thạch Chí Kiên làm ra vẻ vui mừng: “Ta cũng không nghĩ ta và ngươi lại là đồng hương, đúng là làm cho người ta cảm thấy ngoài ý muốn.”
Nguyên quán của Thạch Chí Kiên có thể nói là “biến hóa đa đoan”. Lúc thì người Chiết Giang, người Triêu Châu, ngay cả người Thượng Hải hắn cũng đã làm qua.
Người ta không ngại có nhiều kỹ năng mà.