“Xin chào Hà thúc thúc, A Anh, cái này… đây là quà sinh nhật của ta tặng ngươi.” Hoắc Chấn Đình vừa nhìn thấy Hà Siêu Anh đã kích động đến lời nói cũng không nói ra được.
Hà Hồng Thân nhìn Hoắc Chấn Đình, mỉm cười nói: “Đến là được rồi, còn quà cáp gì nữa. A Anh, còn không mau cảm ơn Hoắc đại ca của ngươi.”
Hà Siêu Anh gật đầu với Hoắc Chấn Đình, hai tay tiếp nhận món quà mà Hoắc Chấn Đình đưa đến.
Đó là một hộp trang sức có gắn bông hoa, cũng không biết bên trong đựng cái gì.
“Cảm ơn Hoắc đại ca.”