Thạch Chí Kiên rất biết nhìn mặt mà nói chuyện. Hắn thấy Lưu Giám Hùng cầm tài liệu trong tay, thất thần ra đó, hắn bưng tách café lên nhấp một ngụm: “Ta biết ngươi đang suy nghĩ chuyện gì. Sau này, ta sẽ giao ba nhà máy của công ty Thần Thoại cho ngươi quản lý. Thậm chí, ngay cả việc đầu tư phim của Gia Hòa cũng sẽ tạm thời giao cho ngươi.”
“Ơ, cái này sao được?” Lưu Giám Hùng bỗng nhiên lấy lại tinh thần.
Thạch Chí Kiên mỉm cười nói: “Tại sao lại không được? Ngươi vừa có thể quản lý Thần Thoại vừa có thể phát triển nhà máy quạt của gia đình ngươi, nhất cử lưỡng tiện, cớ sao lại không làm?”
“Còn ta…” Thạch Chí Kiên dừng lại một chút, đặt tách café trong tay xuống, ngẩng đầu nhìn Lưu Giám Hùng nói: “Trong khoảng thời gian này ta phải tập trung phát triển bất động sản ở Thuyên Loan, không có thời gian quản lý công ty.”
Lưu Giám Hùng hiểu, hôm nay Thạch Chí Kiên tìm hắn, một mặt là để trấn an hắn, mặt khác là giao toàn bộ nghiệp vụ của công ty Thần Thoại cho hắn quản lý.